Đại Nạn… dốt sử nhà

Bé Nhím vừa đi học về đã la toáng lên, nói bố ơi mẹ ơi, có điểm đại học rồi, mẹ điện về quê xem chị Lê con dì Hai có đỗ không. Mũm Mĩm thở ra, nói chị Lê trượt rồi con. Bé Nhím há mồm trợn mắt, nói ủa, sao trượt. Chị Lê học giỏi lắm mà. Mũm Mĩm lắc đầu, nói ừ giỏi, môn gì cũng giỏi trừ môn sử. Không điểm sử thì giỏi mấy cũng trượt.

Ngu Ngơ gật gù, nói đúng đấy. Chả hiểu sao học trò nước mình dốt sử thế không biết. Điểm thi đại học 98% điểm sử dưới trung bình. Trường Đại học Đà Nẵng có đến 447 điểm không môn sử. Thật kinh khủng khiếp. Mũm Mĩm cười cái hậc, nói học sinh ta học giỏi môn sử mới là chuyện lạ chứ dốt sử thì có gì lạ. Ngu Ngơ cười cười, nói em bi quan chủ nghĩa quá. Chẳng qua năm nay đề thi sử khó mới thế.

Mũm Mĩm lườm Ngu Ngơ, nói đề khó mấy cũng không có thảm kịch thế kia. Đề khó thì học sinh kém, học sinh trung bình không làm được chứ học sinh giỏi vô lẽ bó tay. 98% điểm sử dưới trung bình phản ánh cái nền dốt sử của học sinh, cứ nói thế cho nó nhanh.

Ngu Ngơ rơi phịch xuống ghế, nói cũng lạ quá, con nít ngày nay giỏi lắm, môn gì cũng giỏi. Ngoại ngữ, vi tính chúng nó còn là bậc thầy người lớn, trong khi sử nhà thì dốt đặc cán mai. Hỏi mười đứa thì cả chục đứa không thích học sử. Nghe đến môn sử chúng nó đều thè lưỡi thụt cổ hết lượt. Không lẽ bốn ngàn năm lịch sử, bao nhiêu kì tích chống ngoại xâm, bao nhiêu tấm gương anh hùng lẫm liệt không đủ hấp dẫn chúng nó sao.

Mũm Mĩm lắc đầu xua tay, nói không không, sử nước ta quyết không là sử nhạt. Chỉ vì ta đã nhạt hóa lịch sử nước nhà.

Ngu Ngơ trợn mắt nhìn Mũm Mĩm, nói em nói vậy là sao. Mũm Mĩm đỏ mặt tía tai, nói còn sao nữa. Sách giáo khoa tràng giang đại hải những con số, ngày ngày tháng tháng năm năm khiến con nít tối tăm mặt mũi. Viết sử bằng con số, bằng diễn giải ý nghĩa, bằng tư tưởng này kia mà thiếu những câu chuyện hấp dẫn làm sao lôi cuốn được các cháu.

Ở ngoài đời sách sử, phim sử vừa ít vừa dở, chỉ rặt mỗi sách Tàu sách Tây, phim Tàu phim Tây. Trẻ con bây giờ thuộc sử Tàu gấp mấy sử Ta là vì thế. Người lớn thiếu ý thức tự tôn, tâm lý chuộng ngoại tràn lan, đi đâu cũng thấy Tàu Tàu Tây Tây, tìm mỏi mắt chẳng thấy Ta đâu. Người lớn không quan tâm đến văn hóa lịch sử nước nhà thì đừng có yêu cầu con nít yêu sử, giỏi sử.

Ngu Ngơ gật đầu cái rụp, nói Mũm Mĩm của anh nói phải lắm. Nước ngoài người ta dùng văn hóa để tuyên truyền giáo dục lịch sử, mỗi bài giảng lịch sử là một món ăn văn hóa thơm ngon bổ béo.

Trong khi ở ta trong lớp bài giảng sử thì khô khan, nghèo nàn đơn điệu, ra ngoài đời thì văn hóa ngọai lai tràn ngập, cả phố đèn lồng, cả khu phố Tàu. Lên Đà Lạt mà xem, người ta xây cả Vạn lý trường thành, có cả cổng thành, lính cổ. Lại còn khắc một câu xanh rờn “Bất đáo Trường Thành phi hảo hán”, ngao ngán chưa.

Mũm Mĩm ôm mặt khóc hu hu, nói chỉ có biết di tích lịch sử, danh lam thắng cảnh nước ngoài mới xứng đáng là trang hảo hán. Con nít nghe người lớn khuyến cáo thế chúng sẽ nghĩ thế nào? Hu hu khổ không, nhục không, đau không.

Nguồn : Bee
THAM GIA Ý KIẾN VỀ BÀI VIẾT TRÊN  
  Họ và Tên:*

  Email:*
  Tiêu đề :*

  Ý kiến của bạn