Chuyện tình của 4 người

Vì em đã biết…

Anh và em đã ở cạnh nhau như những người bạn cũng khá hợp nhau, nhưng cũng chỉ mờ nhạt như chẳng có gì. Rồi em chọn cho mình một người để yêu, người đó là bạn khá thân thiết của anh. Anh cũng yêu, quyết định khiến tất cả mọi người đều ngỡ ngàng. Mọi chuyện sẽ chẳng có gì để nói nếu chỉ dừng lại ở đó thôi.

Yêu chẳng bao lâu em đã phải cố gắng vùng vẫy trong cái tình yêu bắt đầu mà biết chẳng có kết thúc. Có ai như em không, cố gắng yêu! Em chia tay người đó khi biết mình chẳng còn muốn lừa dối trái tim mình thêm nữa. Em biết mình tàn nhẫn.

Nhưng em vẫn chọn cách ra đi đầy cương quyết, ở bên cạnh nhau không vì yêu thương thì càng khổ hơn cho cả hai. Em không muốn lừa dối thêm nữa.

Thời gian mới chia tay, em khốn khổ vì người đó cứ níu kéo. Em bề ngoài thì luôn cương quyết nhưng trong lòng lại thấy dằn vặt không yên và tự làm mình mệt mỏi. Em có lỗi vì đã lựa quá vội vàng khi chẳng hề phù hợp.

Rồi anh đến, bảo với em rằng “Đôi vai anh, em có thể tựa được”. Em cứ ngỡ rằng anh chỉ đùa với em hoặc có chăng cũng chỉ là vì anh thương hại khi thấy em đau buồn. Em đón nhận lòng thương ấy mà chẳng nghĩ gì cả.

Một thời gian sau, anh bảo anh sẽ chia tay với người yêu vì anh luôn yêu em hơn người con gái đó. Vì tình bạn, anh đã đẩy em về phía người khác. Và rồi, anh đã luôn hối hận vì điều đó. Anh đến với cô gái đó là vì khoảng trống mà em để lại cho anh khi em ở bên người khác. Bao lâu nay em đã quá vô tâm khi không nhận ra tình cảm của anh.

Ngồi lật dở lại từng trang ký ức, em tự trách mình, trách anh đã thích em mà chẳng dám nói. Giờ em đã tin anh vô điều kiện. Chấp nhận đi bên anh như người thứ ba đầy cam chịu.

Anh chưa thể tàn nhẫn với người con gái anh từng yêu, nhưng lại chẳng biết rằng làm như thế lại quá tàn nhẫn với em. Em tổn thương, em khổ sở nhưng lại chịu đựng và dùng tình yêu của anh để chữa vết thương đó.

Có đôi khi em quên mất sự hiện diện của cô gái ấy trong mối quan hệ của chúng ta để đắm mình trong tình yêu. Bao nhiêu kỷ niệm của thuở ban đầu làm em nhớ… những ngày nắng lang thang đi tìm gió, những ngày mưa lang thang đi kiếm cầu vồng, cả những buổi sáng đón ánh mặt trời, những đêm mơ mộng ngồi bên anh uống trọn ánh trăng khuya… Em nhớ cả những cái ôm vội vàng nồng ấm khi anh chạy đến bảo nhớ em không chịu nổi.

Em nhận ra rằng, người em yêu thực sự là anh.

Rồi em bất chợt nhận ra cô gái ấy vẫn hiện diện. Trái tim em thắt lại khi nhìn thấy anh đi cùng người đó. Em đau buồn, em hờn dỗi với chính bản thân mình. Em giống như kẻ thứ ba đáng nguyền rủa. Nhưng vẫn tin rằng vì anh không thể tàn nhẫn, vì cả bốn người chúng ta đều là bạn, nên anh chưa thể đến với em.

Em có lỗi với người con gái đó. Nhưng anh bảo đó không phải lỗi của em, chỉ là do tình cảm của anh thôi. Nhưng em vẫn quyết định buông tay anh. Em mắc kẹt trong chuyện của ba bốn người. Lạc trong những suy nghĩ bế tắc như mối tơ vò. Ai biết chuyện cũng mắng em sao mà ngốc dại tin người dễ thế. Em vẫn mặc kệ mà tin anh vô điều kiện như thế, em biết lừa dối em cũng để làm gì chứ chẳng lẽ để đổi lại cảm giác mắc kẹt với tình bạn lâu năm ư?

Anh níu giữ em lại, bảo rằng em đừng để chúng ta phải hối hận thêm lần nữa. Anh yêu em và em cũng vậy thì đừng buông tay anh như thế.

Em ở lại vì trái tim chưa bao giờ muốn ra đi. Tiếp tục những cuộc hẹn bí mật, những ánh mắt trao nhau yêu thương mà chỉ hai người mới hiểu.

Em cùng anh định hướng cho quãng đường trước mắt, có những dự định chẳng bàn bạc mà vẫn gặp. Trên đời này chắc sẽ chẳng có ai hiểu anh hơn em, yêu anh nhiều hơn em đâu nhỉ.

Em đã lựa chọn đi cùng anh mặc dù vẫn chẳng biết chuyện của chúng ta sẽ ra sao nữa. Nhưng em biết rằng mình sẽ gặp nhau ở một điểm trong tương lai, em biết thế và “em luôn tin anh nhiều lắm đấy!”

Nguồn : VnExpress
THAM GIA Ý KIẾN VỀ BÀI VIẾT TRÊN  
  Họ và Tên:*

  Email:*
  Tiêu đề :*

  Ý kiến của bạn